Áp lực “an cư lạc nghiệp" của bố mẹ
Mải miết đi làm, đến lúc nhận ra mình đã 30. Mỗi lần về quê, bố mẹ tôi đều ráo riết hỏi chuyện “tương lai thế nào". Mong muốn lớn nhất của phụ huynh là tôi sớm ổn định nhà cửa, lấy vợ, đẻ con cho ông bà có đứa cháu nội. Bố tôi cũng mở lời sẽ hỗ trợ, vay tiền giúp với lãi suất thấp để tôi không quá khó khăn trong việc trả góp tiền nhà.
Trở lại Hà Nội, tôi hồ hởi lên mạng tìm mua nhà chung cư trong khoảng 1,2 đến 1,5 tỷ. Gom tiền tiết kiệm, vay thêm người nhà, thì tôi sẽ vay ngân hàng tối đa là 600 triệu. Nếu lấy vợ cùng đồng hành chung sức thì khoảng 5-7 năm là tôi có thể trả hết nợ.
Thời điểm giữa năm 2019, với số tiền đó, tôi rất khó mua nhà phố vì sẽ ở rất xa trung tâm, diện tích đất quá nhỏ hoặc ngõ vào quá hẹp. Hơn nữa, nếu mua nhà phố tôi có thể còn phải bỏ thêm tiền để xây sửa, gia cố an ninh. Nhà tập thể cũ thì đa phần đã xuống cấp, giấy tờ không đầy đủ hoặc đã bị cơi nới quá nhiều với những “chuồng cọp” mất mỹ quan. Tôi quyết định chọn mua nhà chung cư với hy vọng có thể tìm được nhà ưng ý. Háo hức tìm kiếm trên mạng, search ra các dự án chào bán giá trên dưới 1,2 tỷ với hình ảnh phối cảnh bắt mắt, tôi mừng thầm mình sắp “an cư" rồi.
Thất vọng tràn trề với chung cư giá rẻ
Nhưng tìm hiểu sâu thì tôi mới biết nhà phân khúc đó hầu hết là “nhà ông Thản” với những dự án nổi tiếng về chật chội, mật độ xây dựng cao, chất lượng nhà thấp, thang máy ít và vô vàn phiền toái khác.
Mãi tôi mới thấy một dự án gần bến xe Nước Ngầm, không quá xa trung tâm thành phố. Giá nhà 60m2 chỉ khoảng một tỷ nhưng đúng là tiền nào của nấy. Đường vào chung cư khá nhỏ, xung quanh không có sân chơi cho trẻ em hay công viên. Nhà được xây dựng với chất lượng thấp, mới bàn giao mà nhiều chỗ vữa đã rơi khỏi tường. Thang máy đi ì ạch, mới mở cửa ra thì tôi đã thấy mùi rác xộc lên. Bước vào thang, tôi với cậu môi giới to béo khoảng 90kg đứng là cảm giác chật chội.
Từ ban công chung cư ấy, tôi nhìn thấy một tòa nhà khác cũng ở đường Ngọc Hồi (quận Hoàng Mai) vừa mới xây dựng xong. Phóng xe sang toà nhà mới, nhân viên môi giới bất động sản tiếp đón nhiệt tình, chào giá nhà khoảng 20 triệu đồng/m2. Nhưng khi về nhà tìm hiểu, tôi mới thấy dự án đó đã “đắp chiếu” nhiều năm và mới được xây dựng lại. Nguyên nhân là do chủ đất và chủ đầu tư xây dựng chung cư là 2 đơn vị khác nhau. Khi miếng bánh chia không đều thì đạp đổ. Lo lắng về tương lai không rõ quan hệ giữa chủ nhà và chủ đất liệu cơm có lành, canh có ngọt; liệu rằng 2 bên có tiếp tục làm khó dễ cho việc lấy sổ hồng. Tôi run tay và bỏ qua.
“Lạc trôi” ở phân khúc trung cấp
Quyết tâm “chơi lớn”, tôi thay đổi phân khúc khi định mua nhà với giá tầm 1,8 tỷ, diện tích khoảng 70m2. Sau cả ngày đỏ mắt tìm kiếm vì những dự án hầu như có giá khoảng 30 triệu đồng/m2, tôi sáng mắt lên khi thấy một tin rao bán nhà với giá 25 triệu/m2 ở đường Tân Mai (quận Hoàng Mai). Lập tức bốc điện thoại lên gọi rồi phi ra dự án. Nhưng bạn môi giới vừa “ngọt ngào" trên điện thoại với tôi khi gặp thì nói rằng, giá đó (25 triệu) là giá gốc của chủ đầu tư. Giờ chủ đầu tư đã bán hết, tôi muốn mua thì phải bù giá chênh lệch 3 triệu đồng/m2. Tôi mất hứng vì việc “treo đầu dê bán thịt chó", nói chuyện qua loa rồi nổ máy đi về.
Kể từ hôm đó, số điện thoại của tôi ngày nào cũng có 5-7 cuộc gọi mời mua nhà, tham quan dự án. Trong đó, có cả những dự án cao cấp mà tôi không đủ tiền mua hoăc ở tận Hưng Yên, Phú Thọ. Tôi đoán rằng thông tin của tôi đã bị dân môi giới chuyền tay nhau. Chán chường, tôi ngừng việc tìm kiếm mua nhà lại một tháng.
Tôi quyết định chuyển hướng tìm kiếm một đại dự án trên đại lộ Thăng Long. Giá nhà trên m2 hơi cao nhưng có rất nhiều tiện ích. Tôi bấm bụng định “cố đấm ăn xôi”, chấp nhận ở chật một chút nhưng hàng ngày có thể tắm biển nhân tạo, cuối tuần thì đưa con đi dạo ở công viên.
Ngày đi tham quan dự án, có đến gần một nghìn người như tôi hồ hởi đến đại công trường đang xây dựng, với nhiều hạng mục đã dần thành hình. Tôi như mở cờ trong bụng khi thấy vườn Nhật Bản với những cây cảnh đắt tiền, thấy biển nhân tạo cùng bãi cát trắng trải dài. Nhưng khi đến khu nhà của mình, tôi mới biết nó ở thửa đất biệt lập với khu chính của dự án, nằm lọt thỏm giữa khu dân cư, được nối với những phần xinh đẹp kia bằng một chiếc cầu vượt. Chán nản, tôi muốn chuyển sang mua nhà ở khu chính dự án nhưng giá lại chênh đến khoảng 200-300 triệu đồng. Thật là cái áo vắt trên lưng con lừa, tôi không thể nào cố thêm được nữa nên đành từ bỏ.
Hy vọng rồi thất vọng
Rồi một buổi đẹp trời đi qua đường Minh Khai (quận Hai Bà Trưng), thấy một tòa chung cư đang xây dựng, tôi nổi hứng quay xe vào xem. Ngay tại sảnh, mô hình dự án được dựng lên hoành tráng. 2 nữ lễ tân mặc áo kimono đón khách làm tôi cảm giác như được đón tiếp ở Nhật Bản. Vào nhà mẫu, tôi nhìn cái gì cũng ưng: Khoá cửa bằng thẻ từ, điều hoà âm trần, bồn rửa cao cấp, tràn ngập ánh sáng thiên nhiên. Hứng chí, xem nhà 3 phòng ngủ, tôi thấy người ta bố trí cả phòng đọc sách đẹp như thư viện ở các nước phương tây. Mọi thứ hoàn hảo cho đến khi nghe giá tiền: 45-50 triệu đồng/m2. Một căn hộ khoảng 70m2 có giá lên tới 3,5 tỷ. Tôi thở dài đánh thượt, chào hai em lễ tân xinh đẹp ra về.
Mất thêm cả tháng tìm kiếm, tôi mới thấy tạm ưng một dự án trên đường Tố Hữu, hơi xa trung tâm, giá khoảng 1,8 tỷ cho căn hộ trên 70 m2. Dù vẫn thấy nó chưa được tiện ích lắm nhưng cả năm tìm kiếm khiến tôi xuống nước, hạ tiêu chuẩn. Thực sự đã quá hiểu câu: Tiền nào của nấy, tiền ít không thể hít nhà thơm, tôi mệt mỏi quyết định “chốt". Bố mẹ tôi cũng xuống Hà Nội để thêm phần chắc chắn với lựa chọn này. Em môi giới mừng rỡ mời cả trưởng phòng đi cùng để tư vấn cho cặn kẽ. Hai ngày sau, tôi báo với nhân viên môi giới bất động sản, chắc mẩm sự nghiệp tìm nhà sẽ kết thúc ở đây. Gia đình tôi rất hồ hởi vì cuối cùng tôi cũng sắp an cư.
Nhưng khi chưa kịp mừng vui thì nhận tin báo đã có người đặt cọc căn nhà đó 2 tiếng trước. Tôi cảm thấy sụp đổ hoàn toàn.
Dẫu rằng sau đó được gợi ý những căn khác nhưng căn nào cũng có diện tích lớn hơn một chút và giá cao hơn khoảng vài chục đến vài trăm triệu đồng. Quá chán nản, tôi quyết định ngừng sự nghiệp tìm nhà.
Thỉnh thoảng các sales bất động sản trước đây vẫn nhắn tin qua zalo cho tôi về các dự án, nhưng kinh nghiệm từ những lần trước đã khiến tôi hỏi lại “có đúng nhà đó giá đó không". Họ thường không trả lời thẳng mà cố gắng mời tôi đến “xem thì biết". Câu trả lời đó khiến tôi không thấy thông tin của họ đáng tin nữa, và căn nhà mơ ước của tôi vẫn ở xa tôi quá.