Tôi vẫn tin rằng vạn vật đều có lí do của nó, đến được với căn hộ này xem như là “có duyên”
Khó khăn từ khởi đầu – hỏi đến đâu, nản đến đó
Thực sự tôi cũng chưa hình dung luôn là mình ở quận mấy, chỉ biết là 2 vợ chồng cần dọn sang 1 nơi khang trang hơn so với căn hộ studio cũ ở Quận 1. Cứ nghĩ đến cảnh hàng xóm hát karaoke lúc 11-12 giờ khuya, 2 vợ chồng lại có động lực ghê gớm dù kinh nghiệm chỉ bằng 0.
Lần đầu tìm nhà còn nhiều bỡ ngỡ, chưa biết tìm ở đâu nên tôi lên các trang web bán nhà để xem thử, chao ôi là cả thế giới đầy ước mơ với giá rất tốt, tầm 1.8 - 2 tỷ. Tìm thấy một căn nhà 3 lầu ở Gò Vấp giá tầm 1,8 – 2 tỷ, hẻm xe hơi nhìn rất ổn trên hình ảnh, tôi liền lấy số điện thoại để nhờ mẹ gọi hỏi thông tin. May mắn mẹ tôi cũng có kinh nghiệm mua bán nhà đất, không cần tới trực tiếp, chỉ đặt vài câu hỏi là lòi ra chiêu “treo đầu dê bán thịt chó” của môi giới ngay. “Kinh” qua 3-4 căn nhà tôi gửi thông tin, mẹ bảo toàn là hình minh họa thôi, chứ khi liên hệ môi giới lại giới thiệu sang các căn nhà cùng mức giá nhưng lại ở tuốt bên quận 12, Hóc Môn. Tôi nản hẳn chuyện mua nhà phố, thế là 2 vợ chồng chuyển sang kiếm căn hộ.
Tìm kiếm căn hộ trên mạng thì có vẻ “dễ thở” hơn, tôi cũng bắt đầu trao đổi nhiều hơn với các bạn tư vấn bất động sản và có được kha khá thông tin trong tay, tuy nhiên vẫn bị lừa. Căn hộ có tiếng trên mặt tiền đường Ba Tháng Hai, một ngày rao bán căn diện tích 60m2 giá 3,6 tỷ. 2 mẹ con hí hửng tưởng kiếm được giá hời, ai dè đến ngày hẹn xem căn hộ, môi giới lại báo là căn đấy bán rồi và dẫn tôi đi xem căn hộ khác “giá cao hơn một chút”. Lúc đấy tôi biết bên môi giới còn có chiêu “treo” giá ở tầm ngân sách của khách hàng, để khi khách đến hỏi thì báo hết, đưa khách vào tình thế “lỡ rồi” thì tiện đi xem các căn khác của chung cư. Đấy thì tôi không thỏa hiệp được.
Chuyện thật như đùa, tôi mua nhà trên Facebook
Ngán ngẩm với chiêu trò môi giới, tôi thấy cứ tìm nhà trên các trang tin không ổn tí nào nên quyết định đổi phương thức tìm kiếm trên nền tảng yêu thích - Facebook. Bước đầu tôi tìm trên Facebook với từ khóa “căn hộ ở TPHCM 3 tỷ”, trong các kết quả hiển thị có tên căn hộ cao cấp Saigon Mia với căn hộ diện tích 59 m2, giá 2,8 tỷ.
Cả một bầu trời tuổi thơ ùa về. Đoạn đường 9A với hàng cọ dài là con đường ngày ngày tôi đi trang trí nhà trẻ, phát tờ rơi cho mẹ suốt những năm cấp 2. Có năng lực gì kì lạ lắm ở khu vực này khiến tôi ấn tượng mãi từ nhỏ đến tận bây giờ, chỉ cần chạy xe gần đến hàng cọ là tôi lập tức cảm thấy dù trời có sập thì lòng mình cứ thảnh thơi mà sống thôi, bình yên lắm.
Vừa đúng đoạn đường tuổi thơ yêu thích, vừa là “Mia”, tôi thấy thiên thời, địa lợi đây rồi, chắc đây là tín hiệu vui. Ban đầu dự tính có 2 vợ chồng thì ở căn hộ nhỏ 59m2 là ổn, phần ngân sách dư có thể dùng cho chuẩn bị đám cưới rồi tính chuyện khác. Thế nhưng sau khi bạn môi giới dắt đi xem tiếp căn hộ trống khác với diện tích 78m2 giá khoảng 3,6 tỷ thì anh chồng “bé nhỏ” quyết định chắc nịch thích nhà to hơn để không gian rộng rãi, thoải mái.
Mừng vì cuối cùng cũng tìm được căn hộ ưng ý, tôi liền nhờ bạn môi giới báo ngay với chủ nhà. Cứ tưởng quá trình tìm nhà cực khổ đã kỳ kết thúc, đâu ngờ qua hôm sau chủ nhà lại dùng dằng chẳng muốn bán.
1 tháng trước “deadline kép” – tôi tưởng sắp phát điên
Công tác chuẩn bị đám cưới vẫn chưa xong, công việc trên công ty còn chồng chất, cứ có báo đăng tin “ca dương tính” là 2 đứa thở dài bởi ngày cưới bị dời đến lần thứ hai. Bởi vậy khi nghe môi giới báo tin chủ nhà không muốn bán, tôi tưởng đầu sắp nổ tung. May mắn của tôi là Bích (bạn môi giới) đã rất bình tĩnh kiếm giúp mình những căn khác tương tự, nhưng nhìn chung là điều kiện các căn này cũng rối bời. Một căn thì chủ nhà ở Mỹ, một căn do hai chị em đứng tên trong đó người em cũng không về được vì dịch bệnh ở Mỹ, điều tôi lo sợ là giấy tờ phức tạp, không biết khi nào mới hết dịch để chủ nhà về ký hợp đồng với mình. Căn còn lại mọi thứ đều ổn, chủ nhà ở Việt Nam, ký giấy tờ gì cũng thuận tiện, duy chỉ là căn hộ đó đang được cho thuê 6 tháng.
Ban đầu tôi hình dung là tới lúc tôi chuyển vào sống thì cũng là lúc hết hạn thuê và bên thuê sẽ dọn ra ngoài. Nhưng sau khi đặt cọc xong xuôi, chủ nhà lại tự thỏa thuận với người thuê ở thêm 15 ngày nữa. Tôi nhắn hỏi chủ nhà thì nhận được câu trả lời phũ phàng: “anh cũng nói chuyện với bên đó hết lời rồi, giờ em chịu được thì mua, không thì trả cọc”.
Sau khi đặt cọc xong cũng coi như mình bước hết một chân vô trong nhà rồi mà giờ chủ nhà nói vậy tôi cũng chưa biết sắp xếp như thế nào. Cũng may bạn môi giới có tâm, sau khi giúp tôi hoàn tất thủ tục đặt cọc, bạn cũng nhanh chóng tìm cho người thuê một căn hộ mới để dời đi và tôi có thể nhận căn hộ đúng hạn, cưới xong là có nhà ở.
Đến ngày chuyển tiền phần còn lại, do phát hiện người bán tính tình thất thường nên tôi cũng thấy e dè vì nếu lúc này chủ nhà đột nhiên “giở chứng” không bán nữa thì tôi không biết sống sao. Từ lúc công chứng sang tên, chuyển tiền mà cứ ngỡ như giấc mơ, tôi hỏi đi hỏi lại mẹ tôi suốt giấy tờ vậy đã đủ chưa? Hợp đồng có cần ràng buộc thêm điều kiện gì không? Có cần thêm giấy gì không? Ký xong như vậy có thể chuyển tiền chưa? … Thậm chí là khi chuyển tiền xong xuôi, giữ chìa khóa nhà và đầy đủ giấy tờ, tôi vẫn chưa tin được đây là căn hộ của mình. Mãi tới lúc gặp chủ đầu tư để làm thủ tục chuyển tên, cầm được giấy xác nhận chủ căn hộ có tên mình, lúc đó tôi mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Ngày đám cưới vừa xong, 2 vợ chồng cùng thức dậy trong căn nhà tuy còn ngổn ngang sửa chữa, tôi thấy mừng vì mọi chuyện cũng xong. Chắc cũng lâu lắm tôi mới dám nghĩ về mua bán nhà nữa.